Hamlet Trương
Tình yêu xây đắp nhân gian
1. Xin cho tôi yêu thương mỗi ngày. Tâm hồn tôi, khát khao tràn đầy. Xin cho hôm nay tôi sống vui. Trong tình thân, sống với mọi người. Thời gian ơi, đừng trôi đi quá vội. Vì tôi vẫn còn thật nhiều điều chưa nói. Tình yêu ơi, nguyện cầu không tách rời. Trong từng nghĩ suy, và bước chân cuộc đời. ĐK: Hãy sống yêu thương từ hôm nay, nói yêu nhau thật mê say. Là ta đã...
Chị hai
1. Một sớm kia ai về ai về thăm lại chị Hai. Màu áo nâu sờn vai bàn tay lấm lem bụi đời. Nghiệp đổ như mưa rào, tìm nơi nao trú chân. Giờ trắng tay quay về, quay về tìm cố nhân.. 2. Nhắc lại chuyện ngày xưa, một chiều mưa người ta bỏ đi. Nào tiếc thương tình duyên càng không vấn vương thêm gì. Nghèo là tội hay sao? Chị Hai khóc trong nghẹn ngào. Ôm đứa...
Xiêu lòng
1. Cuộc đời này có ai như em không?. Vừa trông thấy anh, em đã xiêu lòng.. Cuộc đời này có ai như anh không?. Nhìn em dửng dưng như gió mùa đông.. 2. Bồi hồi nhịp trái tim em run lên. Dường như có hoa nở giữa trái tim. Nụ cười làm ấm cơn mơ bao đêm. Làm sao để quên, anh giúp dùm em?. T-ĐK:. vờ không biết. Vờ không biết nhưng trong lòng nuối tiếc. Bởi em...
Lãnh cung
1. Là người cho ta biết đêm bao nhiêu canh dài. Là từng canh ta ngóng trông ai. Là người cho ta biết đêm bao nhiêu sao trời. Là ngần ấy nhớ thương về người.. 2. Tình yêu đưa ta đến những nơi ta chưa từng. Tình yêu cho ta biết phân vân. Người yêu cho ta biết đắng cay với ngọt bùi. Mà tình mang đến cho cuộc đời.. T-ĐK:. Đêm rồi đêm tiếp đêm nhớ mong người. Mà...
Xuân về con cũng về
1. Khi đào mai bên hiên khoe sắc tưng bừng. Là lòng tôi nao nức bước chân. Muốn đi xa để. Để quay trở về.. 2. Qua một năm cùng bao niềm vui nỗi buồn. Nhiều người đến đi chẳng nhớ gì. Chỉ có gia đình. Vẫn luôn bên mình.. T-ĐK:. Và xuân, từ lâu nay vẫn luôn là hồi chuông báo thức. Có đi về đâu đừng quên bình yên nơi ấy rất thật. Vì xuân, là cơ hội...
Anh còn ở đó không?
1. Giờ em khóc trong lặng thầm anh sẽ đến ngay phải không. Dù em có sao thì tình anh vẫn ấp ôm phải không?. Dù mưa nắng trên đường đời anh vẫn chở che phải không?. Nói đi anh một câu, để em yên lòng.. 2. Dù em có bao dại khờ anh sẽ vẫn tin vào em?. Dù cay đắng trên miệng đời anh vẫn nắm tay của em?. Dù giông bão giăng mịt mùng anh vẫn muốn...
Mây trắng ngang trời
Ngoài trời đang mưa rơi lòng này đang chơi vơi. Thầm buồn theo tiếng mưa tơi bời. Một người đang nơi đâu một người ôm thương đau. Tìm hoài sao không sao không thấy nhau.. Cố giữ trong lòng những tia hy vọng. Mong là ai sẽ ghé về thăm. Dẫu biết tim người vẫn luôn hững hờ. Nhưng tại sao em vẫn còn mơ.. ĐK:. Chỉ một tin nhắn hỏi han mà em đã vui như vậy. Chỉ mình...
Khuôn mặt người tôi yêu
1. Có ai đó, đã từng nói. Bước qua tình yêu sẽ đến muộn phiền. Không còn nữa, những hồn nhiên mới yêu nhau. Siết đôi tay trong chiều mưa bay, ngày tháng không quay trở lại đâu em. Xin dành từng phút cuối, để nhớ từng đường nét. 2. Khuôn mặt em, đôi hàng mi. Đôi bờ môi em hãy mỉm cười. Khuôn mặt ấy bao lần đem nắng xua tan đi bão giông. Đến hôm nay trong ngày...
Thời gian tôi sống (Sự sống đáng giá bao nhiêu)
1. Tôi ngồi trong phòng u tối, lắng nghe tiếng thời gian trôi. Lỡ mai lìa xa thế giới thì mang theo chi hỡi người. Sự sống đáng giá bao nhiêu? Có bao giờ anh muốn hiểu?. Sự sống đang ở ngay đây! Cũng có khi sẽ ra đi một giây.. 2. Tôi tìm lại nụ cười em, trái tim tôi thêm niềm tin. Tôi nhìn nụ cười các con, niềm tin trong tôi lớn hơn. Sự sống đáng giá...
Kém trí nhớ
1. Vì anh kém trí nhớ nên chỉ nhớ một người mà thôi. Vì anh kém trí nhớ nên chỉ yêu một mình em thôi. Dù ai đó vẫn nói bên tai anh em chẳng phải người tốt lành. Mà vì anh kém trí nhớ nên anh cứ tin em mà mơ.. 2. Vì anh kém trí nhớ nên đã quên tất cả lỗi lầm. Vì anh kém trí nhớ nên đã quên luôn cả chính anh. Để mang hết...
Người đó
1. Tôi nhìn theo người đó. Quay mặt đi thật nhanh tựa như làn gió. Bước chân đang rất vội. Vì vội rời bỏ tôi.. 2. Tôi thật thương người đó. Nhưng hình như là tôi làm sai gì đó. Vỡ tan không lý do. Đời hằn nhiều âu lo.. T-ĐK:. Ngó lên trời mây vẫn bay trong chiều lẻ loi. Người đó của tôi giờ như mây cuối trời. Nhìn xuống đất thấy hoàng hôn nhạt nắng đi rồi.
Lưng chừng hạnh phúc
Sài Gòn giấu anh kĩ quá. Để đến khi em tìm ra. Anh đã thuộc về người ta lâu rồi. Mình cười lên che niềm đau. Cố gắng không nghĩ về nhau. Và cố không yêu đậm sâu cùng nhau. Mà sao thật khó nói hết những dại khờ. Vì con tim đã trót yêu anh, nhớ anh từng giờ. Mình gặp nhau quá muộn màng, mà tình thì đến vội vàng. Để buồn giăng trong tim quá mênh mang.