Hà Tùng Long

  • Một đời là sen thơm ngát

    Chiều nay câu quan họ đánh rơi mạn thuyền. Tiễn một hiền nhân về với miền mây trắng. Câu người ơi người ở đừng về. Sao mà nghe mặn đắng tái tê.. Hỏi ngày mai không còn bóng người. Chiếc áo dài bên khăn đóng đôi guốc mộc nằm im sắt se. Những vần thơ vẽ hình đất nước. Nằm nghiêng nghiêng trong câu hát đợi chờ.. Người ơi trọn một đời là sen thơm ngát. Tỏa hương thơm đến...