Giáng Son & Nguyễn Vĩnh Tiến
Phố khuya
Gió về rất khuya, lá rụng rất khuya. Những cành mí ướt, chớp lạnh phố xưa. Chuyến xe vắng liêu xiêu người đi qua cầu nghiêng gió. Tiếng ai nói trên con đường xưa mưa về chân đê.. Mái nhà đã rêu, bóng người cũng rêu. Những hàng sấu đứng, nhớ chiều tóc xanh. Nhớ những lúc ta trôi vào nhau như là mưa gió. Nhớ những lúc ta như con thuyền xa bến sông. Nhớ ...Những đèn đường hiu...
Giấc mơ trưa
Em nằm em nhớ. Một ngày trong veo, một mùa nghiêng nghiêng. Cánh đồng xa mờ, cánh cò ngiêng cuối trời.. Em về nơi ấy. Một bờ vai xanh, một dòng tóc xanh. Đó là chân trời hay là mưa cuối trời.. Và gió theo em trôi về con đường. Và nắng theo em trên dòng sông vắng. Mùa đã trôi đi trong miền xanh thẳm. Người đã quên đi những lần em buồn.. Từng dấu chân xưa trên đường...