Dương Hồng Quốc

  • Khoảnh khắc

    Trong sớm mai giọt sương trên lá long lanh mong chờ. Tia nắng lên mờ tan sương khói chập chùng phố núi. Mơ bóng ai thuyền mây lơ lững bên nhau xuôi dòng. Bước chân người về theo hương gió xuân một góc trời.. Mưa đầu mùa lòng sông bong bóng vỡ niềm đau. Cơn mưa chiều hạt mưa trên vai bồng bềnh tiếc nuối. Vàng tiếng chim khuyên cuối ngày. Thoảng gió đưa hương tóc người. Tìm đâu áo...

  • Những tháng ngày có nhau

    1. Chờ nhau về nơi cánh sương mỏng manh. Chờ nhau khi nắng ban mai vừa lên. Chờ nhau bằng tiếng ru một đời. Chờ dấu yêu về, rồi mai có là mây khói.. 2. Chờ nhau tựa con sóng xô bờ xa. Chờ nhau như áng mây trên biển xanh. Chờ nhau dù cho bão tố theo về. Chờ nơi cuối trời, chờ trong tiếng gió vô tình.. ĐK:. Và ta sẽ vào khung trời mênh mông. Qua những...

  • Lối xưa

    1. Bóng người dần mờ khuất. Tan theo áng mây hồng. Biết không em gió đang lên. Chiều đông vừa đến.. Tháng ngày biền biệt trôi. Mang theo bao nỗi nhớ. Phút chia ly bến sông Tương. Khúc tương tư. Đàn phím tơ chùng.. 2. Em nay bước bên chồng. Ta mang kiếp phiêu bồng. Dòng đời ta lạc lối.. Ai gieo khúc tơ lòng. Miên man nhớ nhung về. Người ơi đường bên đó người vẫn đan tay.. 3.

  • Mùa đã qua

    Cánh chim sau ngàn và mùa lá rơi cũng xa dần. Bóng in bên lề, từng cơn gió se lạnh góc phố. Một lần người ra phố quen, gió lên cho vùng tóc rối. Báo tin mùa sang, lá nghiêng lả theo hai bờ vai.. Nắng vơi hiên ngoài, vài ba lá khô xuống ven thềm. Cố đô hôm nào, mùa rơi lá thay vàng ngõ vắng. Một chiều về ngang quán xưa, nắng vương con đường em đến. Nắng...

  • Chiều bên Dốc Mơ

    Intro: -----. Vài cánh lá vàng rơi trên Dốc Mơ. Ngập ngừng mùa qua từng con phố. Vàng phai trên lối xưa đi về. Lá úa vương bên lề, tưởng như đã lãng quên. Đường quen tháng ngày gót chơi vơi. Hàng cây hờ hững gốc xanh rêu. Chiều nay hoang vắng đến vô chừng. Theo gió heo may nào, rộn ràng tóc xưa bay. Heo may đã về chưa anh?. Mà chiều nay nhiều lá rơi rơi. Đường ngày...

  • Lữ khách bên đường

    Intro: --. --. 1. Chiều nay về nơi đâu người lữ khách. Dừng chân lòng bâng khuâng mưa ngàn xuống. Tiếng chuông chùa vang vọng từ chốn nao. Khói lam chiều nhà ai sao vương vấn?. 2. Từ đâu mùi hương xưa như ngừng lắng. Dòng sông màn sương che bao sầu vắng. Tiếng ai hò gieo nhịp sống trong tôi. Khói lam chiều hay sầu cay mắt tôi. ĐK: Ôi! hương đồng khói chiều nay. Hương nồng đất ngày...