Dạ Cầm & Mặc Vũ
Gác nhỏ vắng anh
1. Tôi đến thăm anh gác nhỏ không người. Nhìn qua hàng song mắt đỏ thấy ai. Giận anh không nói nên lời. Lặng nghe cơn gió đêm dài. Nghe lòng mình ray rứt từng giây.. 2. Tôi thấy thương căn gác nhỏ muôn vàn. Vài côn trùng lên tiếng thở tiếng than. Trời cao chim hú kêu đàn. Làm đêm thanh vắng thêm buồn. Cho một người se sắt tâm hồn.. ĐK: Anh đi viết sử Việt Nam thế...