Châu Kỳ & Hoài Hương Tử
Người em Văn khoa
Mỗi lần qua Văn khoa bỗng dưng đôi mắt nhoà. Niềm đau theo lệ nhớ nay còn ta với ta. Mỗi lần qua Văn khoa bỗng dưng ta thấy già. Em còn ôm sách vở hay âm thầm xót xa. Tan trường chờ em ra ngắm em trong nắng tà. Bàn chân son nhẹ bước tâm hồn anh thiết tha. Hỡi người em Văn khoa dáng em chưa xoá mờ. Nghe chừng như sống lại trong chuỗi ngày đã qua.