Châu Đình An
Em là cửa từ bi
1. Em là cửa từ bi tâm hồn anh nương náu. Anh vì phận sân si nên tội lỗi một đời. Tâm hồn em trong trắng như cành huệ tinh sương. Chợt hồn anh thống hối, biết khóc khi buồn đau.. 2. Em là giọt lệ đêm, trên ngàn hoa lóng lánh. Em là biển mênh mông, sông cạn muốn tìm về. Em là cơn bão tố dâng ngập đời khô khan. Hỡi người đang ngao ngán...xua nỗi sầu mau...
Bốn nụ hôn
1. Một sáng ngày mùa đông. Em cuộn mình trong chăn. Chăn bông em chẳng ấm. Chợt có ánh than hồng. Chạm trán lan vào lòng. Sờ tay lên trên trán. Âu yếm mẹ em hôn.. Em nhớ một chiều thu. Chiếc lá rơi buồn buồn. Bây giờ mẹ đã mất. Bên vườn em ngẩn ngơ. Em nhớ mùa hạ qua. Giữa trưa hè oi ả. Nghe tiếng chim réo gọi. Em buồn thân bơ vơ.. 2. Một sớm mùa...
Bốn nụ hôn
1. Một sáng ngày mùa đông. Em cuộn mình trong chăn. Chăn bông em chẳng ấm. Chợt có ánh than hồng. Chạm trán lan vào lòng. Sờ tay lên trên trán. Âu yếm mẹ em hôn.. Em nhớ một chiều thu. Chiếc lá rơi buồn buồn. Bây giờ mẹ đã mất. Bên vườn em ngẩn ngơ. Em nhớ mùa hạ qua. Giữa trưa hè oi ả. Nghe tiếng chim réo gọi. Em buồn thân bơ vơ.. 2. Một sớm mùa...
Một lời nguyền
Nếu anh không vướng lời nguyền. Anh đã yêu em triền miên. Giống như lá xanh một thời. Cũng sẽ đến ngày rụng rơi. Nếu anh không nghe một lời. Em đã không hề khổ đau.. Nếu em không yêu từ đầu. Chưa chắc đi lại ngày sau. Kiếp thân con trai ngù ngờ. Con gái buông lời ngẩn ngơ. Giống như Adam tình cờ. Trái cấm Eva gọi mời.. Anh với em con tim yếu mềm. Trong thế gian...
Chăn vịt ở phương Nam
Tôi người trai sông Hương. Lưu lạc về sông Hậu. Như chim mỏi cánh đậu. Trên vồng đất quê em.. Chòi em che hướng Ðông. Che giùm em ngọn gió. Em đùa anh chiếc lá. Bão dạt về phương Nam.. Tôi cười thời buổi khó. Ði đâu để trốn buồn. Thôi đành đi chăn vịt. Em bảo thế mà hơn.. Vịt tôi chăn trăm con. Ngày lùa đi trăm ngã. Bạn tôi trăm tim nhỏ. Bạn tôi trăm linh hồn.
Thế giới một niềm đau
1. Em ơi em có nghe gì không ngoài kia ngoài phố vắng. Từng đường phố không người từng đường phố hoang tàn. Chưa bao giờ ta thấy chưa bao giờ ta thấy đời như tắt nụ cười.. 2. Em ơi em có nghe gì không ngoài kia là thế giới. Là một cõi đau buồn một thế giới xa lạ. Chưa bao giờ ta thấy chưa bao giờ ta thấy người lại tránh xa người.. ĐK:. Em biết không...
Long lanh mắt ướt khóc riêng em
1. Thấy trăm vết thương về làm em đau nhức. Mỗi vết thương trong hồn là một mũi tên. Đã có vết thương nào mũi nhọn vừa đâm. Làm cho em khóc giọt nước mắt khô.. 2. Ghé trong trái tim này làm anh bối rối. Đã thấy anh vô tình là một vết thương. Có lúc nhớ ra rằng cõi tình còn nhau. Thì anh hãy đến cho em nỗi vui.. ĐK:. Có những cánh tay mềm nghe thật...
Mùa đông xanh
1. Một tình yêu ta cho nhau. Là cuộc buồn vui trăm năm. Có đôi khi thật lạ lùng. Tình cờ lại thành tình duyên anh yêu em. Đời cho ta sống duyên tình mặn nồng.. Từ ngày rời xa Cali. Nhưng sẽ nhớ thương kỷ niệm. Nào ngờ về đây trong ta. Hồn say nắng và lòng nở hoa.. ĐK:. Em có nghe không từng đêm mưa rơi. Nghe tiếng mưa rơi hồn ta chơi vơi. Khi sớm mai...
Trái tim sầu
1. Ngày trôi qua thật chậm hồi chuông giáo đường câm. Chiều buông trời đỏ thắm người tu sĩ trầm ngâm. Một bầy chim ngơ ngác bay tìm tổ đêm nay. Vang lời kinh nức nở chia nhau xót xa này.. 2. Một con sông khô cạn một đồng lúa bỏ hoang. Vực sâu và nước mắt màn đêm xuống màu tang. Người nhìn nhau đau đớn bao giờ hết gian nan. Nơi đầu sông cuối biển ai có nhớ...
Với người xứ lạ
1. Mỗi sáng đi làm anh qua bao nhiêu ngã tư. Phố xá đông người tự dưng anh bỗng xa lạ. Có nhớ chăng là thời gian khiến anh vội vã. Đến lúc soi hình chợt thấy anh như già nua.. Mỗi tối anh về đêm đêm bơ vơ phố người. Nhớ bát canh ngọt mồng tơi ai nấu ai mời. Nhớ lúa trên đồng gạo thơm chứa chan tình nước. Cây trái sau vườn nặng trĩu những mùa thơm..
Thầm lặng niềm đau
Em thấy đời màu xanh trong cơn đau. Thơm trong chăn là hơi ấm lần đầu. Như môi hôn mẹ yêu quý nhiệm màu. Lòng rộn ràng thơ ấu qua thật lâu.. Cay đắng nào chợt bay đi qua mau. Cha yêu thương vòng tay vững cuộc đời. Bên anh em cùng thôn xóm gọi mời. Ôi đẹp ngời Việt Nam quê hương tôi.. Ngày lại ngày vui đùa chân đến lớp. Em lớn lên bằng hạt lúa quê hương.
Niềm vui nỗi lo
1. Mới vào xuân chợt lòng khô héo. Cuốn bay theo một cánh chim vèo. Tôi thấy đời vực sâu nước mắt. Có buồn không hỏi bóng hình nhân. Mới làm quen ngày dài năm tháng. Ngón tay tôi hụt hẫng cung đàn. Nơi xứ người lạ xa rao bán. Có buồn không đời là nấm mộ xanh.. ĐK:. Từ khi biết xa quê nhà yêu dấu. Trái tim tôi nhịp buồn theo nỗi lo. Nhớ Hà Nội rồi lại...