Châu Hoàng

  • Vì cuộc đời là những chuyến xe

    Bàn tay mong manh làm sao nắm giữ. Tin yêu một thời nông nỗi. Thời gian trôi làm sao níu giữ tin khôi. Từng ngày hồn nhiên. Đời thênh thang ngày trôi. Chỉ còn nước mắt với những muộn phiền. Bình yên xin về nơi góc tối xoá tan màn đêm.. Người xa xôi thật lâu. Còn đâu ký ức dĩ vãng nhạt nhoà. Để mong manh về đây ngày vui. Bình yên những bước chân xa. Bởi gió thênh...