Cao Nhật Minh
Than trách duyên phận
Có phút giây nào lòng nguôi ngoai thương nhớ. Trót đã yêu rồi mà sao chẳng thành đôi. Tình đơn côi nước mắt nhiều như mưa lũ. Giấc ngủ không tròn mỏi mòn từng canh thâu.. Anh ở đâu em tìm anh khắp nẻo. Đông cũng tàn xuân đến buồn mênh mông. Một dòng sông con nước lớn con nước ròng. Em vẫn chưa chồng đợi anh hoài trên bến ngày xưa.. ĐK:. Nếu có thương nhau sao không về...
Trên bến sông buồn
1. Mấy hôm rồi không gặp mặt người yêu. Lòng buồn thiu nhớ sao ôi là nhớ. Em ở nơi nào, có biết hay không. Anh nơi này, anh vẫn chờ mong. 2. Đã yêu rồi, em đành lòng quên mau. Hẹn hò nhau cớ sao em chẳng đến. Trên bến sông buồn, giá buốt đơn côi. Đã thương nhau rồi ai nỡ để lẻ loi. Chorus: Thời gian trôi mãi không ngừng. Biết chừng nào mình gặp lại nhau.
Đâu ngờ tình dang dở
1. Khi bước vào đường yêu mấy ai học được chữ ngờ. Mấy ai biết được duyên nợ. Mình ngày mai tay trong tay cùng ai xây tương lai. Nối giấc mơ dài cho đến ngày đầu bạc đầu. 2. Hai đứa mình gặp nhau tưởng đâu tình đẹp muôn đời. Có ai biết được xa rời. Một chiều thu mưa bay bay lòng tôi nghe chua cay. Nước mắt lăn dài anh trả lại ân tình. ĐK: Thôi còn...
Anh thương cô út đưa đò
Em ơi em anh về rồi. Năm tháng ở thành đô nhưng lòng anh vẫn nhớ. Ủa mà anh nhớ ai vậy. Nhớ cô út đưa đò có mái tóc dài ôm bờ vai. Để lòng ai xa xứ cứ vấn vương hoài. Hình bóng ấy không nhạt phai.. Phải hông đó? Ai mà tin được miệng lưỡi của đàn ông mấy anh chứ. À mà lần này anh về rồi chừng nào anh đi nữa dạ. Anh có việc...
Tình mẹ bao la
Ngày nào tôi giã từ quê nghèo mà bước đi. Mong sao tương lai như ai về giúp mẹ. Đến khi như người bao lần nhớ tới mẹ đâu. Để giờ đây tất cả xa rồi như là mây khói mà thôi.. Chiều nay con trở về xin mẹ hiền thứ tha. Bao nhiêu năm qua trong nhung gấm lụa là. Để mẹ quê nhà tảo tần đôi gánh chè xôi. Thời gian trôi tóc mẹ bạc rồi. Con nghẹn...
Thương quá mẹ tôi
1. Có một điều từ lâu con muốn nói, lòng con muốn nói. Con thương mẹ nhất trên đời, mẹ ơi có biết con ở chốn xa. Thời gian qua con nhớ thương mẹ nhiều, nhớ thương bao chiều. Nơi quê nhà mẹ mong chờ những đứa con xa. 2. Bóng chiều tà gợi trong con nhớ quá, lòng con nhớ quá. Bao năm mẹ đã tảo tần, dầm mưa dãi nắng nuôi những đứa con. Mẹ làm thuê nào...
Đôi ta có duyên không nợ
1. Anh với em có duyên mà không nợ. Thôi cũng đành đôi lứa cách đôi nơi. Đừng buồn anh ơi em không phải chê anh nghèo. Ba má không ưng lòng vì em tuổi Dần còn anh tuổi Thân. 2. Hai chúng ta cách nhau một khoảng rộng. Người cũng buồn nắng ấm cũng chẳng vui. Trời xui chi yêu tha thiết yêu đậm đà. Nhưng phải xem xa lạ duyên mình đợi làm kẻ dèm pha. ĐK: Đường...
Thương nhớ cha mẹ
Intro: --. 1. Mỗi lần về thăm quê, nhìn mẹ cha tóc thêm sợi bạc. Tuổi hạc xế chiều còn hôm sớm với ruộng trên nương. Lòng con xót thương thương biết nói sao cho vừa. Thương những tháng năm xa nhà để mẹ cha già bao nỗi gian lao. 2. Rồi chân bước đi con trở lên trên Sài Gòn. Lòng con vẫn còn hoài vương vấn góc trời quê hương. Mà thương bóng cau nghiêng ngã qua mái...
Lỡ duyên ban đầu
1. Anh trở về thăm em như lời xưa đã hẹn. Qua mấy năm dài hai đứa cách xa nhau. Ngày mà anh đi em rưng rức nghẹn ngào. Dẫu có như thế nào thương vẫn chờ đợi nhau nhé anh.. 2. Ai nào ngờ hôm nay em thay lòng đổi dạ. Quên hết câu thề em chung bóng bên ai. Đường chiều mưa bay anh đếm bước âm thầm. Đâu những đêm trăng rằm em đứng chờ đợi anh...
Một chuyện tình buồn
1. Đêm nay lạnh không phải lạnh vì gió. Có nỗi niềm riêng chôn kín ở trong lòng. Từ giã phố đông tôi trở về bến sông. Thì trời ơi em đã quên rồi câu đính ước. Em bước đi theo chồng thôi hết mơ hết mộng. Chuyện tình yêu em và tôi.. 2. Chia phôi rồi ta xa nhau từ đây. Thấy nhớ làm sao bao kỷ niệm êm đềm. Tìm về chốn nao ân tình mình đã trao.
Đừng gọi anh bằng chú
Intro: ----. 1. Đừng gọi anh bằng chú sao nghe quá cách xa. kẻo người ta bảo anh là già. Anh đây đâu có già, anh đây mới ba lăm tuổi hà. đâu có già phải không anh?. Nữa em cứ lòng vòng loanh quanh để anh nhớ nhung trong lòng. Lỡ mai em theo chồng anh buồn lắm em biết không?. 2. Ngày nào anh cũng đứng, anh đứng bên dòng sông. Cứ chờ mong bóng em qua cầu.
Sài Thành đêm nhớ mẹ
1. Sài Thành đêm nay mưa lưa thưa những ánh đèn vàng. Lòng tôi càng thấy nhớ quê hương. Nhớ thương mẹ yêu dấu tháng ngày vất vả ngược xuôi. Nuôi đàn con khôn lớn để bây giờ bỏ mẹ mà đi.. 2. Ngày ngày nơi quê xa bôn ba khắp nẻo đường mòn. Mẹ tôi còn lắm nỗi gian nan. Sáng trăng mẹ gánh lúa sáng ngày mẹ gánh hàng rong. Trong bưng biền rao bán để kiếm tiền...