Bùi Văn Hải
Kiếp bán hoa
Uống chén đắng cuộc đời lòng người ai hiểu thấu. Nhìn mẹ cha và cả đàn em thơ. Em nhận ra phải hy sinh đời mình. Nhưng không biết bắt đầu kể từ đâu. Phận em nghèo áo không đủ ấm. Chữ nghĩa chưa tròn biết phải làm sao. ĐK:. Rồi từ đó em dấn thân vào con đường son phấn đêm đêm. Thế gian hỡi xin hãy lặng im. Xin người đời đừng phụ bạc khinh khi. Chỉ mong...