Đặng Minh Ty
Hoa sầu đâu
1.Chiều ngang nắng bến cô liêu vương sầu đâu. Vầng trăng treo theo thuyền trôi kiếp phiêu bồng. Từng chiều vàng nắng tắt mong thuyền về bến vắng. Nhớ thương ơi! Ơi bao giờ thôi thương nhớ.. 2.Tình yêu đến, đến bên em si tình si. Người yêu ơi say tình say ngất môi mềm. Giọt Sầu đâu mắt biếc mơ tình đầu thắm thiết. Cố nhân ơi, ơi bao giờ thôi nhớ thương.. ĐK: Thuyền về đâu liêu xiêu...
Gởi về em
1. Gởi về em câu ca khúc hát êm đềm. Gởi về em yêu thương biết mấy cho vừa. Sài Gòn xưa cây xanh bóng mát bên đường. Thơ ngây ánh mắt nai vàng, tình người tình yêu ngập lối.. 2. Ngày anh đi nơi đây em vẫn đợi chờ. Ngày anh đi trăng khuya soi dáng em gầy. Sài Gòn xưa kiêu sa duyên dáng yêu kiều. Thương em anh xót xa nhiều, ôi Sài Gòn thủ đô mến...
Giấc mộng hoang
1. Anh đã nói lời yêu em rồi đó. Đừng bông đùa như gió thoảng mây bay. Tâm hồn em mong manh và bé nhỏ. Lỡ một lần là giết một đời hoa.. 2. Em chới với trong đêm khuya lạc lối. Bờ môi nào ru giấc mộng thiên thai. Ru hồn em đưa em vào giấc mộng. Giấc mộng tình ru hồn giấc mộng hoang.. ĐK:. Đêm mộng bên ấy em sợ trời sáng. Em sợ nắng chiều em...
Cảm ơn cuộc đời
Một mình ta ngồi đây với đời. Có chợt khi mơ về nỗi nhớ. Cuộc tình nào dẫu có phôi pha. Vẫn còn đây một kiếp bôn ba. Mà giọt sầu nào mãi bên ta. Đã một thời nỗi nhớ xa nhà. Dù dòng đời đã quá xót xa. Hãy yêu đời chớ nên u hoài. Lời mẹ ru ầu ơ ví dầu. Sữa mẹ nuôi ôi à con lớn. Ngày từng ngày chập chững bên cha. Đi vào đời...
Cho tôi xin
Cho tôi xin một lần theo áng mây hồng. Thuyền trôi ngược sông lẳng lơ, bến xưa hình bóng ai chờ. Cho tôi xin, một lần hôn lên tóc rối. Thì thầm bên tai nhớ nhiều, người về đem mối tơ vương. Câu chia ly, dặm đường xa khuất mây ngàn. Người đi vầng trăng xẻ đôi, bóng ai còn đứng bên đồi. Cho em tôi, lệ sầu đêm đêm gối chiếc. Địa đàng thiên thai giấc nồng, ngày về...
Ừ thôi em về
1. Ngày xưa em về, ngõ hồn ngây thơ. Anh chợt ngẩn ngơ, trách ai hững hờ. Mùa thu gió hát, lá vàng lả lơi. Bên nhau thề nguyện, tình chết thu tàn. 2. Ngày mai em về, ngõ sầu vu qui. Hoa ngập lối đi, pháo bay rượu nồng. Lệ cay khóe mắt, khóc giờ biệt ly. Thương duyên tình muộn, từ nay xa rồi. ĐK: Ừ thôi em đi, đi về bên ấy. Cố ngăn dòng lệ, thương...
Điệu buồn buông lơi
Bên bờ sông quê, trăng nằm yên đầu núi, giăng mắc dây tơ hồng. Anh đàn em ca, cung đàn nâng nhịp phím. Bao khúc ca ân tình, trăng sáng đẹp tình quê hương. Mộng đẹp cao sang nơi thành đô quyền quý buông tiếng ca cho đời. Điệu buồn buông lơi, cung đàn xưa đã lỡ. Nay phím tơ dây chùng, trách dây chùng là tại anh. Trăng sông quê vơi đầy, đàn chùng dây mãi đợi chờ. Mà...
Lời mẹ ru con
Ôi tiếng mẹ ru như gió mùa thu. Ru giấc mộng mơ nuôi nấng tuổi thơ. Mưa gió tàn canh hai nắng một sương dãi dầu. Lòng mẹ thương con biển trời bao la. Lời mẹ ru conmưa thuận gió hòa. Lưng còng mắt nhòa một đời ru con. Bên mái nhà tranh con suối chảy quanh. Thương nhớ đàn con, chim cuốc nỉ non. Bao đấng trượng phu theo bước tầm vugiã từ. Lạy mẹ con đi biền biệt...
Ru em
Ru em từng cơn nắng hạ. Giọt nào về kết mưa sa. Ru ta từng đêm vắng nhà. Ru đời một kiếp bôn ba. Ru emmột đời vất vả. Ru tình xưa phút chia xa. Một đời lầm lỡ mấy khi. Xoáy trong vết thương mà chi. Ru em từng đêm khóc thầm. Giọt nào làm vết thương đau. Ru ta chiều nghiêng bóng tà. Ru đời vào những bê tha. Xa nhau một lần mất cả. Men nồng say...
Cội nguồn
Trần ai kiếp người bể dâu. Tha phương nhớ cố hương vọng về. Về nghe tiếng mẹ ầu ơ. Bước giang hồ về từ vực sâu. Vực sâu có hiểu vì sao. Ta từ đâu về làm kiếp người. Một ngày lặng lẽ ra đi. Làm đá cuội dưới lòng vực sâu. Vực sâu có hiểu rừng xanh. Bao nhiêu lá bấy nhiêu là sầu. Rừng xanh có hiểu dòng sông. Sông về nguồn người thì về đâu. Dòng sông...
Chuyện hợp tan
Ngồi bên anh mà nước mắt rơi. Thời gian ơi đừng trôi mãi trôi. Phút chia lìa giằng xé tim em. Lặng nhìn theo bóng anh dần xa. Chuyện hợp tan nào ai có ngờ. Tình không như là em ước mơ. Những ân tình giờ đã phôi pha. Còn lại đây bước em lẻ loi. Một mình em nằm ôm vết thương. Đêm từng đêm em khóc trong mơ. Mơ một ngày anh yêu quay về bên em. Cho...
Một thời đã yêu
Có khi nào trong giấc mơ, nhớ em thật nhiều. Có khi nào theo cơn gió, đường về chân mây. Quán bên đường sao vắng tanh, phố đêm lạnh lùng. Tiếng dương cầm nghe tê tái, khóc thương tình duyên. ĐK: Người xưa ơi về đâu từ khi đời ta mất nhau vội quên tình xưa. Tình yêu ơi đành sao từ nay nhìn em vỡ tan nhanh theo bọt mưa. Có ai về qua phố xưa, một thời đam...