Đài Phương Trang
Phiên gác giao thừa
1. Mỗi độ xuân về mai vàng nở rộ ven biên. Đồn anh đóng bên khu rừng biên giới Tâm Xuyên. Đếm trên đầu tay đã hơn ba trăm ngày kể từ xuân xưa. Ngày anh nhập ngũ khoát áo chinh biên. Đóng nơi khu rừng già nở đầy hoa mai. 2. Ngắm cành mai vàng ai cài bên ổ châu mai. Lần tay tính ra xuân này đã mấy xuân qua. Những khi hành quân, lúc băng qua khu...
Dù không một lối
1. Đêm nay còn nơi thành phố. Mai đây về nơi tuyến đầu. Xin em một giây phút cuối. Ngại ngùng gì thôi xót thương chi. 2. Đôi ta dù không một lối. Quen nhau từ muôn hướng đời. Cho nhau vài giây nhanh thôi. Để rồi mình giờ lại chia xa. ĐK: Xin bao thương nhớ. gom trả lại nụ cười trong giấc mơ thôi. Biết rằng đời lắm nổi trôi,. dòng thời gian trôi xuôi ai giữ được...
Cánh thư tiền đồn
1. Chiều dần trôi thoi thóp lưng đồi. Tiền đồn anh loang sắc tím xanh lơ. Sương khói hoàng hôn đua kéo về nhuộm mắt anh. Bâng khuâng như mầu tim tím lá tình thư.. Từ ngày anh xa cách kinh thành. Mình gặp nhau qua mấy cánh thư xanh. Trăm lá tình thư anh viết từ ngày mới quen. Anh đem theo mình sưởi ấm phương này.. ĐK:. Nhớ ngày còn bên nhau. Khi ngắm trời mây sắc tím.
Mở lời
1. Từ miền rừng núi xa xôi về thăm một người. Lòng nghe bâng khuâng vì tim mình chưa lần nói. Bởi tôi thường nghĩ rằng đời lính ai mà thương. Có chăng chỉ một người một khoảng giây nào thôi. Nên chưa hề bao giờ ngỏ lời chôn kín ở trong tim.. ĐK:. Em ơi thời gian nước trôi qua cầu ngại nói câu tình yêu. Sợ người mình yêu sẽ không hiểu thêm xót xa. Vì yêu phải...
Dù đời ngăn cách
1. Đã từ lâu ngược xuôi chinh chiến không về thăm em. Nên em vẫn buồn buồn cho chúng mình còn dài chia cách. Khi gió mùa đông ươm giá lạnh vào tim. Mình em lẻ bóng nhớ thương từng đêm. Nhớ lúc anh đi rồi một mình em bâng khuâng nắng hạ buồn tênh.. 2. Nhớ ngày xưa mình chưa xa cách em thường mộng mơ. Mơ đôi chúng mình ngày vui pháo nổ rượu hồng đưa lối. Anh...