Trên dòng sông G xanh nước trôi lững G lờ,
giữa đêm trăng Am mờ có chiếc thuyền D7 nan chở tình lứa G đôi.
Theo rặng dừa G xanh ánh trăng xuyên G cành,
lung linh vờn C sóng như hòa cùng D7 sông một lòng sắt G son.
Quê hương từng G ngày nuôi em khôn Em lớn.
Dòng sông từng G ngày ru nhẹ vành nôi, tiếng ru à… G ơi.
Sông đi từ G nguồn qua bao thác Am ghềnh,
như ta một D7 thời lênh đênh cuộc C đời biển tình chơi G vơi.
Tình anh em G mang tình yêu em C trao,
sóng tình dạt Am dào nhưng lòng nghẹn D7 ngào tình đã bay G xa.
Quê hương từng G ngày cho ta cuộc D7 đời,
ru ta ngàn C lời, mong ta vì D7 đời giữ trọn tinh G quê.
Ai không một G thời qua sông một Am lần,
nghe ru tình G gần thoang thoảng hương D7 đưa nhớ cung đàn G xưa.
Em ơi dù G đời chia xa mình Am rồi,
mong em một Em lân nhớ về dòng sông một D7 thời đợi G mong.