1. Nếu F mùa xuân C này quê F hương hoà Am bình
Người Dm người vui Gm chơi, hội G7 hè suốt C đêm suốt Gm sáng C7
Nếu F mùa xuân C này quê F hương hoà Am bình
Nhà Dm nhà hân Gm hoan, mừng G7 người thân C7 mình quay F về.
Bầy em F thơ vui đùa Bb trước sân F quê bao áo Bb đẹp
Mẹ Gm già run C run tay gậy F trúc, mừng đứa Am con bao Gm năm xa C7 nhà
Từ mai F đây khu vườn Bb có tay F anh vun liếp Bb cà
Mẹ Gm già sang C xin bên hàng F xóm để đón Am em về nhà làm Dm dâu. C7
Ðã F từ bao C năm xuân F đi chẳng Am về
Người Dm người xa Gm nhau, một G7 trời đớn C đau chất Gm ngất C7
Ðến F mùa xuân C nay xuân F tươi trở Am về
Rộn Dm ràng tiếng Gm pháo rộn G7 ràng tiếng C7 cười khắp F nơi.
2. Chắc F mùa xuân C nay quê F hương hòa Am bình
Vì Dm dòng máu Gm đã chảy G7 thành sông C biển mênh Gm mông C7
Chắc F mùa xuân C nay quê F hương hòa Am bình
Vì Dm người đã Gm thấy mỏi G7 mệt rã C7 rời xác F thân.
Và anh F em quên thù Bb oán chung F tay dựng mái Bb nhà
Của Gm mẹ cha C ta bao ngày F tháng đổ xác Am xơ hoang Gm liêu tiêu C7 điều
Rồi chia F nhau đi tìm Bb xác anh F em dựng nấm Bb mồ
Để Gm người bên C sau lưng cuộc F sống được thảnh Am thơi ngậm cười ngàn Dm thu C7
Chắc F mùa xuân C nay quê F hương hòa Am bình
Vì Dm chẳng lẽ Gm cứ hoài G7 hoài oán C thù chém Gm giết C7
Chắc F mùa xuân C nay quê F hương hòa Am bình
Người Dm Việt Nam Gm ơi sửa G7 soạn đón C7 mừng sáng F tươi.