1. Một Am người ôm con C thơ theo xe Dm tang nức F nở
Lê đôi Am chân nghe đá C vỡ đường Am mòn
Một Em người tay ôm Am bom len trong F đêm
Không tiếng Am thở chôn đâu Dm đây nghe tiếng Am nổ, từng đoàn F xe
Từng người Dm qua. còn gì E7 nữa.
Am Đó! Quê hương G tôi nay còn F đâu nụ Am cười
Nay còn C đâu tình Am người còn nghĩa F trang còn hố Am sâu
Còn F đêm hỏa châu soi sáng còn Am đêm âm vang tiếng C súng
Còn Dm đêm chỉ còn F đêm không còn Am ngày.
2. Một Am người đem "pôn-Csô" thay băng Dm ca khiêng đứa F trẻ
Đôi chân Am đen bên đống C lửa đầu Am làng
Một Em người chui trong Am hang khi đêm F rơi len lén Am trở về đồng Dm bằng
Đem chất Am nổ và dầu F loang để rồi Dm khuya làng bừng E7 cháy.
Am Đó! Quê hương G tôi chung một F cha mà tuyệt Am tình
Chung màu C da mà hận Am thù tìm giết F nhau thật đớn Am đau
Ngày F nao quê hương gấm vóc ngày Am nay quê hương tang C tóc
Vì Dm tôi hay vì F anh hay vì Am người.
ĐK:
Am Cầu cho nước Việt E7 tôi một Dm ngày không có đạn Am bay
Một F ngày không có lửa E7 cháy nơi Dm nơi âm vang nụ Am cười
Say trong tình C người an vui một E7 đời thôi hết ngăn Am đôi
Xin thượng đế hãy ban cho nụ cười ban cho tình C người
Ban cho một E7 đời chiến tranh xa Am rời.