Anh lại G về với Sông Vệ thân D thương
Nơi thượng F nguồn sông xanh bao kỷ C niệm
Nhớ lần Am đầu lạc giữa vùng mía C chín
Mùi đường Em non ngọt Am lịm cả trời D quê.
Anh lại G về với Sông Vệ thân D thương
Chuyến đò F ngang chỉ còn trong kỷ C niệm
Cây ngủ Am ngày đêm đêm dài thao C thức
Cho đường D quê xanh mát tháng năm G dài.
Kìa Núi G Vàng khói tỏa sương lam
Đây Eo Em Gió Định G Cương vờn mây C hồng
Chiều tàn Am rơi Nà Dâu Xanh gió F lặng
Bãi cát C dài bịn Am rịn dấu chân D qua.
Đêm trăng G nghiêng soi dòng nước long Bm lanh
Tre Tân Em Phú tựa D cô gái yêu C kiều
Con nước dùng Am dằng vỗ nhịp lao Bm xao
Hoàng hôn về sà C xuống tắm trên D sông.
Thăm quê G em trong tiết trời xuân Bm sang
Mỗi bước C chân bao Am kỷ niệm dâng G tràn
Mây bảng C lảng trong hoàng hôn màu Am tím
Nghe bồi D hồi nhớ quá bến sông G thương.