1. Mình đưa Em nhau về lưng triền G núi
Mình đưa D nhau về cõi xa Em mù
Bàn chân D chim bối E7 rối ngục Am tù
Đường dài hắt Em hiu nào quán B7 trọ.
2. Tình yêu Em qua đầu tay tròn G mộng
Hồn bâng D khuâng triền tóc u Em hoài
Thời gian D ơi thời E7 gian ngừng Am lại
Chờ ta tắt B7 đi trọn tiếng Em sầu.
ĐK:
G Chỉ là một cơn C mơ
Khi tình yêu đưa mình D tới nhớ chăng anh G yêu
Am Chỉ là hồn hoang D sơ
Đường vắng lối tìm dấu C đưa còn có thấy trong mộng B7 mơ.
3. Đường thênh Em thang mà sao chợt G tối
Bờ mi D ngoan chỉ rối giăng Em đầy
Nhìn nhau D thôi đến E7 cuối cuộc Am đời
Đành nhận khổ B7 đau của kiếp Em người.