1. Tôi quen biết Am anh giữa một Em đêm thật tình Am cờ
Sân ga vắng thưa F người và ngoài A7 kia vẫn mưa Dm rơi
Tình chưa thành Am lời vì còn ngại tình gian C dối
Rồi ta đã quen F nhau và cho Em nhau phút hẹn Am hò
Còi tàu vang Am lên xé màn Em đêm thật hãi Am hùng
Bên nhau phút giây F này sợ ngày A7 mai cách xa Dm nhau
Sợ câu tạ Am từ và sợ đường tình hai C lối
Thì tôi chỉ xin F anh nếu Em yêu mình nên thật Am lòng.
Chuyện yêu C đương thương Dm thương nhớ lạ Am thường
Đường tôi về đêm F nay gió khuya A7 lạnh buốt qua Dm tim
Ánh đèn thật Am buồn cô đơn càng rét C mướt
Nhớ người thật E7 nhiều đành gọi thầm tên Am thôi
Tôi theo lối Am xưa đến tận Em nơi mình hẹn Am hò
Hôm nay phố đông F người ngại ngùng A7 tôi đứng trông Dm anh
Đợi qua từng Am giờ lòng càng bồi hồi xao C xuyến
Và tôi bước bâng F khuâng vì chua Em cay lẫn thẹn Am thùng
Trở lại sân Am ga đón tàu Em tôi về một Am mình
Bao nhiêu ước mơ F đầu chìm vào A7 cơn nước trôi Dm mau
Tình yêu là Am mộng thành bọt bèo vào mây C khói
Tàu đêm vẫn âm F u mà người Em tình vào thiên Am thu
2. Trời đổ Am mưa cho phố vắng mênh mông khơi lòng bao nỗi nhớ
Trời làm Dm mưa, cho ướt áo em C thơ mưa E7 rơi tự bao Am giờ
Tình yêu G đó, phôi pha vào sương F gió những đêm mưa tỉnh Am nhỏ
Gợi nhớ tuổi học Dm trò tâm tình thường hay C ngỏ
Trường tan về chung E7 phố những lúc trời chiều đổ Am mưa.
C Mưa! Mưa rơi qua phố Am buồn, chạnh lòng bao nhớ Am thương, chuyện tình yêu vấn Dm vương
Ngày F xưa đường mưa ướt ê C chề, cùng đưa đón nhau E về, ấm Dm đôi nhân tình E7 trẻ
Một Am người sang ngang cuộc đời, một người đêm tay Dm gối chia ly có gì C vui
Trời E mưa nghe giá buốt F tim, ru anh vào kỷ E7 niệm, thao thức trọn cả một Am đêm.
Chờ Am em, đêm vắng với cô đơn, ngõ hồn mưa ngập lối
Tình hợp Dm tan nhưng vẫn nhớ nhau C luôn biết E7 em giờ có Am buồn?
Và từ G đó những đêm trời mưa F gió thấu chăng người tỉnh Am nhỏ
Nuôi nấng cả một Dm đời, mối tình thời xa C ấy
Giờ đây đường hai E7 lối mưa gió về buồn nào Am nguôi
3. Lần đầu gặp Am em khi phố kia chưa lên đèn
Giờ này gặp Dm nhau trên sân ga chiều loang Am nắng
Vụng về hỏi E thăm em mấy câu đi về đâu
Cớ sao đứng Am chờ cớ sao đứng E7 đợi.
Đường tàu mùa Am xuân nay biết em đang mong chờ
Tàu về tàu Dm đi như mang theo niềm nhung Am nhớ
Chợt buồn chợt E vui anh biết đâu em hờn dỗi
Má em ửng E7 hồng vì thẹn thùng khi bên Am nhau.
Trên sân ga Dm chiều người đông nhưng ai cũng Am lạ
Tình cờ gặp Dm nhau ngỡ như mình quen Am quá
Chuyện gần chuyện E xa mới hay em từ giã
Anh trách con Dm tàu sao nỡ vô E7 tình rời sân Am ga
Một lần gặp Am nhau anh đã mang đi kỷ niệm
Dù rằng thời Dm gian không cho ta nhiều lưu Am luyến
Chuyện về tình E yêu như sắc hoa mang màu nhớ
Dẫu cho hững Am hờ ước mơ vẫn E7 chờ.
Đường tàu còn Am đây ta đã xa xa nhau rồi
Người chờ người Dm đi ai không thương mà không Am nhớ
Trời càng về E khuya đêm hắt hiu sương lạnh giá
Lắng nghe tiếng E7 còi tàu tìm về trên sân Am ga.
4. Chuyện từ một Am đêm cuối nẻo một Dm người tiễn một người Am đi
Đẹp tựa bài C thơ nở giữa đêm E7 sương nở tận tâm Am hồn
Chuyện một mình G tôi chép dòng tâm F tình tặng người chưa biết một C lần E7
Vì giây phút ấy tôi Am tình cờ hiểu Dm rằng
Tình yêu đẹp nghìn E7 đời là tình yêu khi đơn Am côi DmAm
Vào chuyện từ Am khi khoác bờ vai một Dm mảnh áo dạ đường Am khuya
Bồi hồi người C trai hướng nẻo đêm E7 sâu, dấu tình yêu Am đầu
Vì còn tìm G nhau lối về ngõ F hẹp còn chờ in dấu chân C anh E7
Niềm thương mến đó bây Am giờ và nghìn Dm đời
Dù gió đùa dạt E7 dào còn đẹp như khi quen Am nhau DmAm
Ai lớn F lên không từng hẹn C hò không từng yêu Am thương
E7 Nhưng có mấy người tìm được một tình yêu ngát Am hương
G Mến những người chưa C quen
Một người ở E7 lại đèn trăng gối Am mộng
Yêu F ai anh băng sông Dm dài cho E7 đẹp lòng Am trai.
Một người tìm Am vui mãi tận trời Dm nào giá lạnh hồn Am đông
Một người chợt C nghe gió giữa mênh E7 mông rót vào trong Am lòng
Và một mình G tôi chép dòng tâm F tình tặng người chưa biết một C lần E7
Vì trong phút ấy tôi Am tìm mình thì Dm thầm
Giờ đã gặp được E7 một nụ hoa nở về Am đêm.
5. Vừa chiều hôm Am nao anh với tôi đi dạo phố
Hai đứa vòng F tay âu yếm G như đôi tình C nhân
Am Cười tươi như cô gái thơ Dm ngây vui tin xuân
Chúng G mình thân quá E7 thân
Phòng trà nghỉ Am chân nghe Thái Thanh ca biệt ly
Anh ngước nhìnF tôi qua khói G hương ly cà C phê
Am Giọt buồn không tên lén qua Dm tâm tư đê mê
Mình E7 thức đêm thật Am khuya
Qua ngày C đó tôi nghe người F nói
Anh lên G đường xa thật C rồi
Tôi buồn Em nhớ tim đau rạng E7 vỡ
Ôi thương anh thương nhất Am đời
Bàng hoàng như E7 trong cơn chiêm bao tôi thầm nghĩ
Non nước điêu Am linh yêu quê hương anh phải đi
A7 Can đảm lên Dm đường
Mơ đàn em E7 bé ngồi nhớ anh những đêm Am trường
Từ ngày xa Am nhau chinh chiến đưa anh về đâu
Vai súng vượt F đêm mưa nắng G xa xôi rừng C sâu
Am Người thân ai cũng nhắc tên Dm anh trong thương yêu
Biết G giờ anh chốn E7 nào
Bạn bè của Am ta mỗi đứa tha phương một nơi
Khu phố ngày F xưa nay vắng G anh không còn C vui
Am Và hàng cây me trút lá Dm khô trên vai tôi
Càng E7 nhớ thương bạn Am ơi.
———
1. Người tình không đến (Thượng Ngàn)
2. Mưa đêm tỉnh nhỏ (Hà Phương & Anh Việt Thanh)
3. Chiều sân ga (Sông Trà)
4. Hoa nở về đêm (Mạnh Phát)
5. Giọt buồn không tên (Tô Giang)