1. Trời Lạng C Sơn im trong mơ
Gà bình minh kêu lơ thơ
Rừng êm ái thức giấc Dm trong sương C mờ
Đồi núi G bâng khuâng vươn vai
Vừa mới tan cơn mê say
Chợt nghe C thấy tiếng G chim hát vang C trời.
Biên C khu (ù u) biên khu (ù u)
Tia vàng son xuyên qua lau mờ
Về trên suối khói lên làn Dm mơ
Nắng trôi C về xuôi tới đâu thương G nhớ
Biên C khu (ù u) biên khu (ù u)
Nghe đồi nương khuyên nhau mong F chờ
Người lên Am chốn đất thiêng miền Dm xa
Sống thanh G bình cuộc tình F khoai G sắn C ngô.
Đồi nương Am xanh xanh núi xa xa
Rừng cây C xanh xanh lá bên hoa
Màu áo Am chàm phất phơ trong mây mờ
Người dừng G chân bên suối nên thơ
Nhà sàn C cao tuy mái thô sơn
Mùa đông đến lửa G vui bếp C lò.
2. Đường mòn C leo lên cheo leo
Vượt đầu non lên phiêu diêu
Đồng lúa chín sóng cuốn Dm theo chân C đèo
Người đứng G trên cao chơi vơi
Nhìn khắp nơi sao yên vui
Rừng u C ám biết G thua sức muôn C đời.
Biên C khu (ù u) biên khu (ù u)
Vang thời quân Chi Lăng reo hò
Rừng in bóng những oan hồn Dm xưa
Những đêm C mờ, ôi thoáng nghe tiếng G hú!
Biên C khu (ù u) biên khu (ù u)
Ta nhìn qua Cai Kinh ngang F tàn
Chờ tiếng Am gió Thái Nguyên lùa Dm sang
Biết say G đời cuộc đời F trai G Bắc C Sơn.
Đường quanh Am co theo suối quanh co
Từ đâu C xa xa gánh đưa đưa
Tà áo Am chàm líu lo câu vui đùa
Đời đang G như chiếc áo thơm tho
Chợ chiều C tan trong khói lam mơ
Sầu theo đến bản G thôn tít C mù.