1. Đường trơn lầy trắc Am trở trên miền đất F lạ đêm di E7 hành chưa Am qua
Hồn dâng thiết Dm tha thương em người phố Am nhỏ
Hơn một lần mưa E7 đổ nẻo F đường tình biết nguôi E7 sao.
2. Tình yêu thời tuổi Am nhỏ vui từng lá F cỏ đông hương E7 nồng cho Am nhau
Tìm lên mắt Dm sâu yêu em lời đã Am ngỏ
Dẫu bạt ngàn xa E7 xôi thương lên cao ngất lưng Am trời.
ĐK:
Ghìm tay Am súng đêm cao nguyên gió F lửa nghe lòng mình xa G xăm
Thương em vóc Dm hạc tan trường chiều mưa lạnh
Đếm từng giọt cô E7 lý xa vắng rồi người Am đi.
3. Ngày mưa dầm lửa Am hạ trên miền đất F lạ xin cơn E7 phiền phôi Am pha
Rồi chinh chiến Dm qua bên em người phố Am nhỏ
Ngõ vào mộng chung E7 đôi cho nhau mắt sáng môi Am cười.