1. Đêm tối Am trời chờ giặc trông hỏa châu rơi
Anh thả F hồn ngược G về dĩ vãng xa C xôi Am
Những A7 đóm hỏa Dm châu le lói trên tuyến F đầu
Như mắt em rưng Em sầu đầu thu năm Am đó
Sương A7 gió trên quê Dm hương
Đưa tiễn nhau xa E7 trường níu buồn nhớ Am thương.
ĐK:
Đếm A những hỏa châu D rơi
Thương mẩu Am đời thời còn thơ E7 ấu
Anh nhớ đêm hôm F nào vào A7 rằm Trung Dm Thu
Đôi E7 ta đi dưng Am đèn. E7
Nước A mắt giữa khi D vui len lén Am buồn
Vì đèn em E7 cháy, em bảo anh phải F đền
Còn không về E7 nhà méc má cho mà Am coi!
2. Ôm kỷ Am niệm tìm về đêm hỏa châu rơi
Như mắt F buồn giận G hờn nhau thuở xa C xôi Am
Anh A7 ước ngày Dm nao non nước ta lên F màu
Đêm hỏa châu thôi Em sầu và màu hỏa châu Am đó
Soi A7 ngõ ta chung Dm đường
Cho mắt em ngưng E7 buồn lớn dần yêu Am đương.