Nhạc dây Dm ơi ! ngỏ xa người hiu quạnh
Mơ đến F chàng, hồn đưa tiễn thiu Gm thiu
C Mây mùa Am thu, chia nửa vầng trăng Dm lạnh
Chiếc cổ bình, chiếc cổ F bình, sầu C dung chứa bao F nhiêu? A
Nghĩa từ Dm ly, có riêng mình uống cạn
Lòng bây C giờ, thấm Am thía đến ngàn F sau
Luyến người Am xưa, nghe chừng như vô Dm hạn
Mình đêm Am này, mình đêm này, buồn vạn đại, như Dm nhau
Nhắp chung D trà, môi G em hồng ban D nãy
Hương màu Em son, sót lại A ngất ngây D say
Một chiếc D lá, đưa duyên mình sợ Em hãi
Nghe dường G bao, thương Em ái ở đôi A tay
Ta chết Em sững, nhìn theo em đắm A đuối
Áo vàng Em bay, lóng lanh giọt sương A trăng
Đường xa D xa, nhạc còn rung thui thủi
Chân vợi A đi, mà lòng cứ khăng D khăng
Nàng khuất Dm nẻo, chắc trông hồn ngó lại
Ta ngồi Bb im, dười C dượi nắm bàn F tay
Nghiên nghiêng Am mình, thả mắt sâu tận Dm đáy
Nửa vầng Gm trăng, nửa vầng [a7] trăng, ai nỡ dứt đêm Dm này