A Người tìm đến phương E nào vạt áo F#m phai màu?
Người còn đi miên D man trong đêm khuya mưa F#m rơi cô đơn lạc C# lối
Nghe tiếng mưa Bm rơi, nhớ D chơi vơi, “Tiếng F#m cuộc đời”.
Nhớ thương E7 ai đang đi trong cuộc đời, lạnh lùng chiếc bóng bên A trời
C# Ngày nào đây cho D gió mang đi,
đường C# ngàn trùng dâng cho F#m kiếp lưu ly
E Cuối chân mây xa, có Bm ai hay tình E ta?
C# Dòng đời theo mây D nước phiêu linh,
mà C# tình người như chiếc F#m bóng qua song
Cố E nhân ơi xa xôi nơi phương trời A gởi cho đời
ĐK: Am Người về đâu tối E7 nay ? Bên bếp F hồng nào ai có Am hay
E7 Người về đâu tối nay ? Trăng úa màu thời gian chóng Am phai
F Ôi! Xuân tươi qua E7 mau, như ánh trăng Am tà, bóng mây cuối E7 trời
Dm Thương ai chốn xa E7 xôi, kết muôn hoa lòng, gợi ý tang Am bồng
Am Trời làm mưa tối E7 nay, gieo mối F sầu triền miên nhớ Am ai
E7 Trời còn mưa tối nay, sóng nước buồn chìm trong mắt Am ai ?
F Ôi, non sông bao E7 la, duyên thắm quê Am nhà, biết bao ý E7 tình
Dm Ai đi dưới mưa E7 đêm, gió tung qua mành, gợi ý tao Am phùng E
A Ngày nào nắng tô E màu nhuộm cánh hoa F#m đào
Bụi đường xa D thôi bay bay như hôm F#m nao vương lên tà C# áo
Muôn ánh trăng Bm sao rủ D nhau đi khắp F#m cuộc đời
Bước chân ai E7 vang trong đêm mưa buồn, đời đời biết đến A bao giờ.