1. Gói ghém tâm Em sự, phong D kín trong G lòng nay Am em kể ra Em đây
Xin nghe đừng Am cười, G chuyện một cô C gái, sớm D yêu thương một Em người
Người cùng quê Am hương G tan thương khói C lửa thương nước thương Em nòi
Cùng chung lý Am tưởng, cùng G màu da Bm vàng ôm máu D đỏ trong Em tim
2. Mấy lúc sau Em này, em D mới hay G rằng đêm Am sao dài vô Em biên?
Nghe thương thật Am nhiều, G một người yêu C nước đã D hi sinh tình EM nhà.
Vượt đường sơn Am khê, G ra nơi tuyến C đầu những đêm vắng quân Em thù
Nằm thương đất Am mẹ gầy G gò điêu Bm tàn trong chiến D cuộc hai mươi Em năm!
ĐK: Em Đêm chia Am tay anh D nói em G ơi anh muốn anh Em là
đứa Am con trung C hiếu mãi D mãi của quê G hương
Em Dù tương Am lai dù máu Em đổ anh cũng D quyết tâm giữ G gìn đất mẹ quê Em cha
Dù xa Am nhau Em anh vẫn là của Am em, em vẫn là của B7 anh
3. Hứa với anh Em rằng em D vẫn muôn G đời yêu Am thương mình anh Em thôi
Em xin một Am điều G tình cờ thương C nhớ đến D tên em anh đừng Em buồn
Mà buồn quê Am hương hai G mươi năm khói C lửa vẫn chưa thấy thanh Em bình
Thì chia cách Am này làm G loài hoa Bm tình yêu nỡ D muộn nghe Em anh