Tuy Hòa Em ơi , Quê hương anh đẹp C lắm !
Cánh đồng trải Am dài, lúa D7 bạt ngàn G xanh
Soi bóng sông Em Đà dòng nước uốn Em quanh
Chợt ngẩn B ngơ như bức tranh sơn B7 thủy
Biển quê Em anh, rì rào lời thủ C thỉ
Nghe ngọt Am ngào như D7 mía ở Đồng G Xuân
Lòng của Bm em cứ hồi hộp bâng C khuâng
Giống cô gái lần B7 đầu nhận lời ước Em hẹn
Đến quê Am anh, một chút lòng e Em thẹn
Dấu gót Bm hài vướng bụi cát đường Em xa
Lỡ yêu Am thương mảnh đất của Tuy C Hòa
Nhưng lại ngại "trái B7 đỏ" cuối mùa không được Em đỏ !?
Đến quê Am anh , chợt thấy mình bé Em nhỏ
Muốn làm chủ Em nợ đòi món D nợ ân G tình
Để không nặng Bm tình với Núi Nhạn lung C linh
Nhưng thôi anh đừng Em trả
* "Anh còn nợ Em nhau" cũng là cái Em cớ !?