1. Tôi nhớ D chiều nào tím con tàu dần xa khuất nẻo
Tôi không thở G than, không nghe tiếc nuối vì nghĩ đến tương D lai
Anh đứng trong G toa, mắt nhìn xa Em xa
Hàng cây đổ G lá, sương xuống sân D ga
Giã từ kinh Bm đô, giã từ xa Em hoa
Tiễn A7 về với trường D sa.
ĐK:
Dm Anh đã đi rồi màn đêm buông xuống giữa Gm sân ga còn Dm tôi
Biết thở than Gm nhiều khổ tâm Dm người sống nơi xa A7 vời
Dm Khói lửa tơi bời đường về vinh quang đầy gian khó anh A7 ơi
D7 Chúc anh vui Gm nhiều mỗi khi quân A7 hành, xin gọi người D yêu.
2. Trên cõi D đời ai nói không buồn lòng khi cách trở
Nhưng thôi chỉ G mong anh mang chiến thắng về góp với non sông
Tôi đến sân G ga, đón người lập Em công
Mừng anh tiền G tuyến, quay gót vinh D quy
Bỏ ngày phân Bm ly, nói chuyện nhau Em nghe
Đỡ A7 buồn lúc tàu D đi.