Am Ơi…! Ai ơi…! Những áng mây C chiều vẫn lướt trôi trắng xóa đầy Am trời
Ơi…! Mây ơi…! Có biết bao C người ngắm bóng mây thương lên ngàn Am lời.
Am Ơi…! Quê ơi…! Khuất mấy non C ngàn cách mấy sông tiếc nhớ ngập Am lòng
Ơi…! Mây ơi…! Nhắn với đôi C lời đến với ai quê hương vời Am vợi.
Dm Ngùi trông G về Bắc thấy C lòng tràn thương nhớ Am lên đầy G vơi
C Đôi mắt ai đọng G nhiều u hoài C thương tấm thân ai tàn G phai
Dm Và bao G chiều nắng u Am sầu còn vươn trên G làn tóc Am mây
Ôi đâu G hình bóng Am xưa đẹp tươi G ôi đâu là nguồn sống Am vui Em
Am Ơi…! Ai ơi…! Hãy đến nơi C này sống với tôi đến với nụ Am cười
Ơi…! Ai ơi…! Cũng áng mây C này giữa chốn đây vui lên đầy Am trời.