Trên cánh đồng muối C mặn gió Lào rát đẫm mồ G hôi
Biển chiều dạt hoàng Dm hôn nắng cuối phơi đời khó G nhọc
Động cát trời Quang Am Phú, cánh G diều chao mãi tuổi C thơ
Đất tơi miền Bố Dm Trạch rừng cây vón đất xanh C thơ
Nhớ tiếng hò khoan Lệ G Thủy, thuyền Dm ghe thấm G7 muối đời C chài.
Quảng Bình Quan sót C lại có là tình chia cắt sông G Gianh
Tán dừa xanh dòng Nhật Dm Lệ, xanh về lòng sâu Kiết G Giang
Còi tàu xa Đồng Am Hới, lại G thương kiếp ốc sông C Ròn
F Tím sim làng Cự Dm Nẫm, lúa vàng trĩu đất Đại G Phong.
Động Phong Nha kẽ C bàng, nhũ thạch Dm động ghim thẫm thời Em gian
Dm Sắn khoai mùa khô cằn, nhát cuốc chùng tứa vết sạm G chai
Biển Cảnh Dương giữ C trời, nhớ G thêm tráng ca Quảng Am Bình
F Khói lò khoe lửa Dm mới, xông chiều se ngói đỏ G tươi
C Ánh trăng G rọi thôn Am vắng gà Dm vang tiếng C gáy G Ba C Đồn.
Khi đá mềm tay C người bến thuyền cá ắp đầy G khoang
Am Biển rì rầm gọi Dm mai, ga đến chuyến tàu ghé G lại
Quảng Bình quàng phố Am mới đẩy G lùi gian khó ngày C qua
Thấp thỏm mùa bão Dm dồn. lòng G tôi hóa cát một C đời.