Nơi cuối cùng Việt Dm Nam là đất mũi Cà Gm Mau
Miền đất hiên C ngang mang tên người anh Gm hùng
Ngọc Hiển bây Bb giờ Khai Long ngày rộng F mở
Chiều biển xôn Dm xao đêm Hòn Khoai trăng Bb sáng
Nghe Gm tiếng đờn ai Dm rao.
Nơi cuối trời cực Dm Nam là đất mũi Cà Gm Mau
Về ghé Năm C Căn tham quan rừng ngập Gm mặn
Cây mắm đi Bb trước cây đước lấn theo F sau
Vun bồi phù Dm sa cho Cà Mau thêm Gm lớn
Màu áo xanh rạng ngời.
Cái Gm Nước Đầm C Dơi bao chiến công lừng Gm lẫy
Trên xuồng mênh Bb mông Đầm Thị F Tường
Lung Tràm kể chuyện Bác Ba Phi
Qua Hòn Đá Dm Bạc viếng Nam Hải Lăng Bb Ông.
Sông Gm Đốc cầu C cao nối đôi bờ nỗi Gm nhớ
Hương Tràm U Bb Minh ăn ong F mật
Dâu vườn Cái Tàu trái mê say
Bên dòng sông Bb Trẹm Thới Bình đẹp nên Gm thơ.
Ai có về Cà Dm Mau cùng ghé chợ Nổi Gm nghen
Trù phú vang C danh tôm cua miền đất Gm lành
Đặc sản nơi F này trao nhau làm quà Bb quý
Rừng biển bao Dm la người Cà Mau chân Bb chất
Một bức tranh tuyệt Gm vời.