C Hãy nuôi đam mê đong đầy bằng con tim bóng cháy đi
Nuôi khao khát mãi dâng cao để ai không dám nói chi
Leo lên núi cao muôn G trùng, chẳng cho đôi chân run
Khi ngoài kia đầy sương gió, vẫn đi không âu C lo
Ngày C ấy ngông nghênh và còn nhiều ngang bướng
Đến đâu Em cũng chằng ở yên C chân hoài muôn Am bước
Tự do lối sống chẳng nghĩ C nhiều nên giờ khi đã lớn
Mới nhận thấy đối với G ta đợi chờ là mệt C nhoài
Am Đừng cố F khôn ngoan hơn Am người
Đừng khóc F cho nước mắt C rơi
Am Đừng héo F khô theo thói C đời
Yếu mềm chỉ F khiến cho ta thêm giận C ta