1. C Người người giữa chốn nhân Em gian
Nhiều đời Am kiếp trước đã từng nghĩa tình cùng Dm nhau
Vậy mà ai ngờ G đâu nhiều Em khi kẻ khổ bên Am đường
Dm Là nghĩa ân cha mẹ mình thuở kiếp Gm nào
2. C Làm người xin chớ khinh Em khi
Giàu sang Am phút chốc phước lành hết rồi còn Dm chi
Đời còn gì đẹp G hơn từ Em bi khắp chốn muôn Am nhà
Dm Tình nghĩa nhân ân G cần luôn dành tặng C nhau
ĐK: Dm Giàu và G nghèo cũng C đi chung cùng biển khổ
Người giàu sang may B mắn được con nước Am xuôi
Thương người Gm nghèo khổ Em hơn với dòng nước Dm ngược
Cơn gió giông ập D7 vào, giàu nghèo như G nhau
3. Hiểu được C mình vô lượng kiếp đã lang Em thang
Rồi vẫn Am cứ thế nếu ta chẳng tìm đường Dm ra
Đừng hoài mong suy G tính lợi Em ích của chỉ riêng Am mình
Dm Mà phải mang lợi G lạc đến nhiều người C vui