1. Người con sông D Tiền, bao đời dãi nắng dầm Am mưa
Sáng ruộng đồng D trưa, tình quê thương mấy cho Am vừa
Tôi người Gò G Công, thương ai thương vẫn một C lòng
Thương Am ai tát nước bên D đồng, xa C rồi thương nhớ Gò Em Công.
2. Miền Tây bao D đời, bao đời chân chất hiền Am lương
Trĩu nặng niềm D thương, miền quê sông nước miệt Am vườn
Thương dòng Cửu G Long, thương sao ơi chín con C rồng
Tình Am quê luôn ở bên D lòng, xa Em rồi người nhớ đợi Am mong.
ĐK:
Tiền Giang C ơi, câu D ca chín đợi mười Am chờ
Sông D quê bên lở bên Dm bồi, tiếng gọi đò ơi ngẩn Am ngơ
Gò Công D ơi, thương em câu lý câu Am hò
Dòng sông, bến nước, con G đò, chung Em tình son sắc cùng Am ai.
2. Miền Tây bao D đời, bao đời chân chất hiền Am lương
Trĩu nặng niềm D thương, miền quê sông nước miệt Am vườn
Thương dòng Cửu G Long, thương sao ơi chín con C rồng
Tình Am quê luôn ở bên D lòng, xa Em rồi người nhớ đợi Am mong.
ĐK:
Tiền Giang C ơi, câu D ca chín đợi mười Am chờ
Sông D quê bên lở bên Dm bồi, tiếng gọi đò ơi ngẩn Am ngơ
Gò Công D ơi, thương em câu lý câu Am hò
Dòng sông, bến nước, con G đò, chung Em tình son sắc cùng Am ai.
* G Thoáng tiếng ca vang vọng bên trời Gò Am Công lòng nhớ mong
Người hẹn sẽ về, lòng chớ não D nề
Làm sao ta G quên được chốn Em xưa
Tiếng quê sâu nặng nghe đậm lòng F nhau tình E7 khắc Am sâu
Dòng đời lênh đênh, xuôi ngược con thuyền
Gò Công ai G đợi sông Tiền người F ơi tình E7 chớ Am quên
Thương người Gò G Công, Em thương cánh đồng dòng Am sông
Thương người Gò G Công, Em thương cái tình mênh Am mông
Thương người Gò G Công, Em thương cái tình mênh Am mông.