Người viễn E7 khách đong Dm đưa đôi bàn Am tay
Người viễn E7 khách, viễn khách Dm ơi, viễn khách E7 hỡi
Chiều Am nay cảm thấy lạnh E7 rồi, cảm thấy lạnh rồi phải C không?
Ý Am đời rét buốt mênh E7 mông, ý Am đời rét buốt mênh Dm mông
Về F đây có Mẹ trăm Am đường, trăm đường dấu yêu.
ĐK: Con chỉ là viễn C khách, E7 mang nặng lòng cố Am hương
F Tàu đời lên một chuyến, E7 chở đầy những sầu Am thương.
C Ai đi trong nắng E7 sớm, Am ai đi trong gió Dm vàng
Bóng ai đổ chiều C hôm, Mẹ là suối G nguồn tình thương nâng C đỡ
Trên con đường lữ thứ, D đường dương thế luỵ G sa
Dm Xin Mẹ là lữ Am quán là bước an G nghỉ trên con đường C xa.
ĐK: Con chỉ là viễn C khách, E7 mang nặng lòng cố Am hương
F Tàu đời lên một chuyến, E7 chở đầy những sầu Am thương
* Am Con chỉ là viễn E7 khách, C người khách xa quê Am trời
Đường xa lắm chông Dm gai, G xin Mẹ thương nâng E7 đỡ.
ĐK: Con chỉ là viễn C khách, E7 mang nặng lòng cố Am hương
F Tàu đời lên một chuyến, E7 chở đầy những sầu Am thương.