1. Khi C tôi được bình tịnh F dường sông Dm chảy G7 theo đường C đời,
Hoặc Am lắm E7 thống bi Am như D7 ba đào G sôi,
Hoàn C7 cảnh dẫu ra F sao, Christ A7 khuyên Dm cứ D7 nói sắt G đinh:
"Linh hồn C ôi, F ta yên C ninh, G7 thật yên C ninh!"
ĐK: Tâm linh C tôi G yên ninh thay!
C Lòng tôi F nay bình an C thay, G7 bình an C thay.
2. Sa- C tan luôn giày đạp, F đời tôi Dm trải G7 cơn tập C rèn,
Tôi Am vẫn E7 vững tâm Am luôn D7 không hề G quên,
Rằng C7 Christ biết tôi F đây vô A7 phương Dm sách D7 để thắng G hơn,
Tuôn dòng C huyết cứu rỗi F bởi G7 lòng khoan C nhân.
3. Vinh C thay tư niệm nầy, F thật tôi Dm thỏa G7 vui mực C nào,
Christ Am xóa E7 hết, không Am lưu D7 một tội G nao,
Nhờ C7 Chúa đóng đinh F xưa, nay A7 tôi Dm thoát D7 khỏi ách G ma,
Linh hồn C hỡi, chúc tán F Chúa, G7 chuộc mua C ta!
4. Tôi C mong mau được nhìn F điều lòng Dm vẫn G7 tin xưa C rày,
Khi Am cuốn E7 đám mây Am đen D7 trên đời G nay,
Kèn C7 trổi tiếng trên F không, Jê- A7 sus Dm Christ D7 tái lâm G ngay,
Linh hồn C hát: "Yên ninh F thay, G7 bình an C thay!"