1. Vạn sự D nơi trần gian
Em Nhanh đến mau D vội tan
Em Hỡi thế D nhân có gì F#m là mãi
Mọi chức Bm sắc danh Em lợi
D Người đắm tham G tranh giành
Em Có mấy ai hiểu vô A thường
Chuyện đời D ai nào hay
Em Theo kiếp luân D hồi xoay
Em Nỗi khổ D vui như là F#m bọt nước
Hạnh phúc Bm đến cũng Em tàn
D Tiền núi cao G cũng mòn
Em Nên sống A sao cho tròn D nghĩa nhân
ĐK: Từ hư F#m vô sinh ra chốn D đây
Nghiệp Bm duyên kiếp kiếp D trả vay
Thoáng Em qua như cơn chiêm bao
Bất chợt tỉnh D giác hiểu A thông
Dòng thời F#m gian trôi trong đổi D thay
Vùi Bm tan dấu vết D nào hay
Bước Em đi đến nơi hư không
A Tất cả là D vô thường
2. Hỏi trời D mây về đâu
Em Cơn gió kia D về đâu
Em Ta mải D mê sao dời F#m vật đổi
Vì không Bm có thân Em này
D Thì có chi G của mình
Em Khi tất cả là A vô thường
Dù đời D ai giàu sang
Em Ai khổ đau D lầm than
Em Cũng phải D qua sinh lão F#m bệnh tử
Chuyện nhân Bm thế vô Em thường
D Đời sắc không G vô thường
Em Như khói A mây lững lờ D thoáng bay