Tâm C ơi là Am tâm, sao Em lại mê G lầm
Theo Dm duyên mất F hút cội G nguồn bản C Tâm G7
Sống C trong cõi Am trần, đảo Dm điên qua F lại
Sáu Em nẻo trầm G luân, thật F là tê Em tái. G7
Tâm C ơi là Am Tâm, ai Em bảo mi G lầm?
Mà Dm ra nông F nỗi, sống G đời tối C tăm G7
Hãy Dm tỉnh lại Em mau, chớ Am để khóc F gào
Một Em đời trống G rỗng, tự Fm hận xiết C bao. G7
Fm Tâm ơi là Tâm, Cm thôi chớ chạy tìm
Fm Giơ tay bắt bóng, Bb lầm quá mê Eb lầm
Fm Ngay cái tâm G# này, Bb đang chạy đông tây
Gm Liền soi trở G# lại, Fm ha hả gì Cm đây!
Ha G7 hả gì Cm đây!
Một C chút này Am thôi,
Bao F kiếp lầm Em trôi
Ngay Dm đây đã F rõ
Liền G7 hết lôi C thôi. G7
Dứt C khoát từ Am đây
Hết kiếp đọa Dm đày
Sống liền trở F lại
Cội G7 nguồn xưa C nay.