1. Em Người là Thái Tử từ hoàng Bm cung ca tỳ la Em vệ
D Được lòng vua Bm cha và muôn D dân vạn lần kính G yêu Bm
Một thanh C niên tuấn tú phi D phàm lại văn Bm võ chẳng ai sánh Em bằng
Có C lòng bao dung D sự từ bi đất Em trời rung động.
2. Bm Này là vợ C xinh, này con D ngoan nhung lụa hoàng Em cung
C Nhưng người vẫn Am luôn, thường ưu D tư bận tâm thế G nhân
C Đời vì đâu tham D đắm mưu cầu còn Bm người vì đâu luyến Em ái tầm thường
C Một đêm khuya, D rời hoàng cung, đi Em tìm chánh đạo.
ĐK:
Đoạn đường người A đi lắm những chướng Em duyên
Chẳng thể lung D lay tâm bậc giác Em ngộ
Tội diệt từ C tâm cũng từ tâm D sinh
Người là ánh Bm sáng chiếu rọi vô Em minh.
Cùng niệm hồng Bm danh bổn sư thích Em ca
Ngàn đời con D xin, quỳ dưới chân Em người
Dùng lòng từ C bi hàng phục tâm D ma
Người mang chân Bm lý giác ngộ cho Em đời.
2. Bm Này là vợ C xinh, này con D ngoan nhung lụa hoàng Em cung
C Nhưng người vẫn Am luôn, thường ưu D tư bận tâm thế G nhân
C Đời vì đâu tham D đắm mưu cầu còn Bm người vì đâu luyến Em ái tầm thường
C Một đêm khuya, D rời hoàng cung, đi Em tìm chánh đạo.
ĐK:
Đoạn đường người A đi lắm những chướng Em duyên
Chẳng thể lung D lay tâm bậc giác Em ngộ
Tội diệt từ C tâm cũng từ tâm D sinh
Người là ánh Bm sáng chiếu rọi vô Em minh.
Cùng niệm hồng Bm danh bổn sư thích Em ca
Ngàn đời con D xin, quỳ dưới chân Em người
Dùng lòng từ C bi hàng phục tâm D ma
Người mang chân Bm lý giác ngộ cho Em đời.
* C Thọ tưởng hành thức diệt phục như thị
D Không tức thị sắc, sắc tức thị không
Bm Yết đế yết đế ba la tăng yết đế
D Ma ha bát nhã ba la Em mật tâm kinh.
C Tịch tịnh như không lời bác chánh đạo
D Thập nhị nhân duyên quán chiếu khổ đau
C Tứ đại giai không thanh D tịnh niết bàn
Ý tứ niệm xứ quay về chân Em tâm.