1. Vô Am thường một kiếp nhân sinh
Đời hữu F hạn bận lòng Am gì thắng Dm thua
Sau về G đất nào có C mang được Em đâu
Tất cả thành cõi hư Am vô.
2. Ngẫm Am lại ở chốn nhân gian
Mộng danh F lợi, hận thù Am làm khổ Dm tâm
Tham quyền G quý, người nhỏ C nhen hại Em nhau
Gió cuốn rồi cũng bay Am đi.
ĐK:
Phật trong Am tâm, tâm hướng C Phật
Chắp Dm tay con nguyện Am cầu
Mong đức Em Phật từ Am bi phổ độ chúng Dm sinh
Theo hồi hướng thoát khỏi "vô E minh".
Lời kinh Am vang, soi sáng C ngời
Khắp Dm nhân gian bình Am an
Gieo phước Em thiện từ Am tâm sau này hoá Dm sen
Ta thanh Em thản về miền Tây Am phương cực E7 lạc.
3. Cho Am dù cuộc sống ra sao
Nguyện tâm F niệm thiện Am lành lòng thảnh Dm thơi
Trân trọng G giữ từng phút C giây hiện Em tại
Để mỗi ngày là niềm Am vui.