1. Nửa đời Am ta đi qua muôn ngàn phong ba
Chuyện tranh đua hơn thua ta còn lạ Em gì
Vì nhỏ Am nhen nên ta thường hay cố C chấp
Ta chấp đúng G sai chấp những chuyện trông thật khôi Am hài.
2. Vào một Am hôm ta gặp được vị cao nhân
Tặng cho ta món quà làm hành trang Em đời
Dặn dò Am ta luôn nghĩ ta là thánh C nhân
Thánh nhân đức G độ, không so đo sân hận với Am người.
ĐK:
Luôn nhắc ta Am là một thánh nhân giữa cõi tà C bà
Luôn nhắc ta G là, là một người bao dung cao Am thượng
Xưa kia tầm thường, toàn chỉ muốn hơn thua với C người
Nay ta cao G thượng ta bao dung hết cả thế Am gian.
Muốn ta trở Am thành một thánh nhân phải đâu khó C khăn
Bao dung khiêm G hạ, thương cả người chẳng tốt với Am ta
Nếu giây phút nào tâm ma bỗng nhiên trỗi C dậy
Nhớ câu thần G chú dứt tâm ma ta là thánh Am nhân.
2. Vào một Am hôm ta gặp được vị cao nhân
Tặng cho ta món quà làm hành trang Em đời
Dặn dò Am ta luôn nghĩ ta là thánh C nhân
Thánh nhân đức G độ, không so đo sân hận với Am người.
ĐK:
Luôn nhắc ta Am là một thánh nhân giữa cõi tà C bà
Luôn nhắc ta G là, là một người bao dung cao Am thượng
Xưa kia tầm thường, toàn chỉ muốn hơn thua với C người
Nay ta cao G thượng ta bao dung hết cả thế Am gian.
Muốn ta trở Am thành một thánh nhân phải đâu khó C khăn
Bao dung khiêm G hạ, thương cả người chẳng tốt với Am ta
Nếu giây phút nào tâm ma bỗng nhiên trỗi C dậy
Nhớ câu thần G chú dứt tâm ma ta là thánh Am nhân.
* Người Am đời cứ tranh nhau hơn thua danh lợi
Họ thường so đo để xem ai hơn thiệt
Thôi mình tranh nhau đi làm thánh C nhân
Tranh nhau lương G thiện, tranh nhau trở thành người đức Am hiền.
ĐK:
Luôn nhắc ta Am là một thánh nhân giữa cõi tà C bà
Luôn nhắc ta G là, là một người bao dung cao Am thượng
Xưa kia tầm thường, toàn chỉ muốn hơn thua với C người
Nay ta cao G thượng ta bao dung hết cả thế Am gian.
Muốn ta trở Am thành một thánh nhân phải đâu khó C khăn
Bao dung khiêm G hạ, thương cả người chẳng tốt với Am ta
Nếu giây phút nào tâm ma bỗng nhiên trỗi C dậy
Nhớ câu thần G chú dứt tâm ma ta là thánh Am nhân.