1. Cơn gió Am lạnh se buốt hiu Em quạnh
Mình anh F bước đi trong bao nghĩ C suy
Trong lòng Dm như chợt vỡ Am tan rồi
Còn bao F nhiêu thời gian nữa E7 đâu.
2. Anh vẫn Am cười che dấu bên Em người
Vì anh F biết nói G ra cũng vậy C thôi
Chẳng lẽ Dm cầm tay níu không cho Am em bước ra đi
Giờ nhìn F nhau biết G nói câu Am gì.
Màn đêm Am buông xuống lối Em đi thầm lặng
Dường như G không gian mang hai ta trở về phút F giây ngày đầu
Ngày gặp Dm nhau khi xưa rồi hôm F nay xa nhau
Mới G thấy trái tim mình E7 đau.
ĐK:
Rồi giấc mơ cũng phai Am tàn giờ chia tay hay Em nhớ gì
Khi nỗi F đau vương vấn trên G mi
Anh vẫn Dm thường suy nghĩ không biết Em vì điều chi
Mà tình F yêu thường đắng cay như G vậy.
Hạnh phúc kia xưa thôi Am đành giờ trôi theo cơn Em gió lạnh
Quên hết F đi hạnh phúc mong G manh
Thôi nhìn Dm lại, thôi nhớ Em ai thao thức bao Am đêm dài.