1. Am Chồi lá màu Em xanh mướt, mùa F xuân đến bên em C ngồi
Am Lòng hát thầm Em khe khẽ F đợi chờ tinh yêu đến C nơi
Am Ngày cuối mùa Em xuân đến lòng F vẫn ngát xanh màu C trời
Còn F đầy nhớ G thương em cất nên Am lời.
Am Ngày nắng vàng Em ấm áp, mùa F xuân đã đi qua C rồi
Am Hạ đến cùng mây Em trắng mà F sao anh chưa đến C nơi
Am Bài hát dần Em xa vắng mà F em vẫn chưa quên C lời
Một F người bấy G lâu em vẫn mong Am đợi.
ĐK1: F Mong ngày mai G lên từng cơn Em gió sẽ mang anh Am về bên đời
F Mong một lời G yêu với C tôi
F Mong được gần G anh nghe anh Em nói những câu yêu Am thương không lời
Chỉ F cần có Em anh trong Am đời.
2. Am Ngoài phố mùa Em thu đến từng F chiếc lá xanh úa C màu
Am Gọi những bình Em yên đến đợi F ngày mai anh đến C nơi
Am Lòng vẫn còn Em le lói một F chút nắng nơi cuối C trời
Chờ F người nắng G phai đã bao nhiêu Am mùa.
Am Màu trắng nào Em xa vắng đã F vây lấy em ướt C lạnh
Am Lặng lẽ mình Em em hát ngập F ngừng trôi theo bước C chân
Am Lời hát dần Em thưa vắng nhịp F tim bỗng như thinh C lặng
Chờ F người đến G khi đông Am tàn.
ĐK2: F Mong một ngày G mai còn được Em sống với những yêu Am thương không lời
F Không cần lời G yêu với C tôi
F Mong người bình G yên, người hãy Em hát khúc ca yêu Am thương riêng mình
Chỉ F lặng lẽ G thôi em dõi theo Am người.