1. Am Vì yêu anh em đã quên Em cả chính mình
F Cả bầu trời dông bão riêng mình C em, em mang
Am Chỉ cần anh hạnh phúc em chẳng Em tiếc thân
Những lúc F em cần đau đớn Dm muôn phần anh ở E7 đâu.
2. Am Chẳng phải em nói ta phải Em cách xa
F Dù anh vẫn còn yêu đấy nhưng nào C biết chi
Am Giận hờn ghen tuông kéo ta rời Em xa dần
Em quá F mỏi mệt hai chúng G ta đều phải nghĩ Am lại.
Am Không yêu anh em có giận Em hờn không anh
F Không yêu anh em nào phải C khổ tâm
Am Không yêu em anh có cần Em phải âu lo
Đừng làm F như tất cả lỗi lầm là của G anh.
ĐK:
Cần phải Am lắng nghe nhau nhiều hơn nếu còn thật Em lòng yêu nhau
Cần phải tin F nhau để muốn G bên nhau thật Am dài lâu
Mình đã F đến với nhau thật khó khăn và thật G nhiều phong ba
Thì sao Dm ta không giữ lấy Em nhau cho đến muôn đời Am sau.
Giờ đây Am cách xa nhau được đâu bao nhiêu kỷ Em niệm in sâu
Làm sao F trong nhân gian có G ai yêu em bằng Am anh
Thì mình F hãy yêu nhau lần nữa quên đi giận G hờn vu vơ
Tình yêu Dm ta sẽ mãi ấm Em êm như là giấc Am mơ.