1. Người ta đã Em bỏ tôi đi thật G rồi này bạn ơi
Bm Người ta đã không còn A yêu như thuở xưa
Em Khi con người ta đã Bm muốn thay lòng
D Dẫu có tiếc thương, xót Bm đau, níu kéo cũng vậy Em thôi.
A Yêu em nên tôi ngậm cay Em đắng mối tình câm
Chỉ A mong sao cho em được hạnh B phúc
Cầu A mong cho ai kia bên Em người yêu thật lòng
Còn Bm tôi sẽ ra đi không D phiền tình người nữa Em đâu.
2. Thời gian ngỡ Em như tim tôi không G còn bao muộn phiền
Bm Ngờ đâu trái ngang làm A tim tôi vỡ tan
Em Khi bên người ta em Bm quá dại khờ
D Trót trao tấm thân trắng Bm trong con gái chỉ vì Em đâu.
A Bên em bao nhiêu lời khuyên Em nhủ cho đời em
Chớ A nên yêu đam mê vì mù B quáng
Rồi A em đã ra đi không Em một lời từ biệt
Chiều Bm nay chốn nhân gian ngậm D ngùi hẹn người kiếp Em sau.
ĐK:
Đời em còn Em đó những ánh sáng hy vọng G cớ sao đành thế
Vội Am chi em không tin để vùi Em thân chốn đoạ đày
Người C tôi yêu ra đi bỏ lại nhân D gian tình thương
Vì sao G thế, ai ơi vì sao Bm thế.
Nằm nơi lạnh Em giá em nghe không cõi lòng G nát tan vụn vỡ
Mẹ Am cha em buông lơi thét đừng Em cơn đau kêu gào
Vòng C hoa theo em đi dòng người D đưa em về đâu
Đằng sau G những tiếng nấc khóc thương đời Bm em tựa D như cánh hoa Em tàn.