1. F Anh giả C như mình vẫn vững F vàng
Vờ như mình Bb chẳng để ý C là em còn bên F hay không
Và giờ Bb anh dấu C đi tất cả tình F yêu, nỗi đau Dm này
Khoả Bb lấp chúng C bằng tiếng cười gượng F gạo.
2. F Một chuyện nhỏ C nhoi, một người bỏ F anh ra đi
Tại sao lại thành Bb vết thương lớn C trong đời anh đến F vậy
Và giờ Bb năm tháng C ấy để lại trong F anh vết sẹo khó Dm mờ
Bb Anh, C anh phải làm F sao.
T-ĐK:
Bb Khi chia C tay em hi vọng Am lòng sẽ nhẹ bớt Dm thôi
Để Bb khi em gặp lại C anh còn có F thể nhìn sâu mắt Dm anh
Bb Để khi C ấy, anh sẽ chẳng Am thể mang nỗi đau Dm này
Đến cho Bb bất kỳ một người nào C nữa.
ĐK1:
Và em F sẽ cố gắng quên C đi tình yêu, quên Dm hết mọi kỷ niệm bên Am nhau
Và dù cho Bb em có thể C không thể nào quên F đi tất cả
Anh cũng Bb sẽ cố gắng quên C những ngày đầu mình đã Am chẳng có gì khi đến Dm với nhau
Để Bb giờ đây quá khứ cuốn anh C đi về một miền trời F xa.
ĐK2: (hát tăng tone F -> F#)
Đừng như F# thế nữa nhé con C# tim của tôi, xin D#m mình hãy tự quên A#m đi
Và dù cho B những kí ức C# kia đang làm tim F# anh nhức nhối F#7
Anh cũng B sẽ cố gắng đi C# riêng một đường và nơi A#m ấy chắc chắn sẽ không D#m có em
B Đến một ngày anh cũng sẽ bước C# qua được một tình F# yêu.
ĐK2: (nếu không hát tăng tone)
Đừng như F thế nữa nhé con C tim của tôi, xin Dm mình hãy tự quên Am đi
Và dù cho Bb những kí ức C kia đang làm tim F anh nhức nhối F7
Anh cũng Bb sẽ cố gắng đi C riêng một đường và nơi Am ấy chắc chắn sẽ không Dm có em
Bb Đến một ngày anh cũng sẽ bước C qua được một tình F yêu.