1. Số phận bèo Dm trôi nên tôi lẻ loi một mình
Kiếp phận hồng G nhan qua nhanh đời bao bể Dm dâu
Tìm chồng nơi C đâu sao giờ đây em nhớ anh F nhiều
Anh bỏ em G rồi nơi quê nhà em đứng chờ A trông.
2. Từng chiều anh Dm ơi nghe đàn con cứ hỏi cha G hoài
Cõi lòng em đau nhưng giờ đây em biết nói Dm sao
Tội thằng Tèo C Em ra bờ đê cứ ngóng cha F về
Em xót xa G lòng khi đứng Am nhìn con thơ nhớ Dm cha.
ĐK:
Mình G ơi! Giờ mình bỏ em
Thân em lo C được chỉ tội cho đàn con F thơ
Thân em bây C giờ số Am phận chấp nhận vì Dm con.
Chồng G ơi! Giờ chồng ở đâu?
Anh có bao C giờ nhớ mẹ con Am em
Anh có khi C nào Am thấy lòng anh Dm đau.