1. G Buồn vì buồn mà không thể Am nói
D Buồn vì cười mà tim nhức G nhối
Buồn vì C lỡ đêm nay lòng D đói
Cũng chỉ B7 lang thang một mình E thôi
Buồn vì C tim cứ nhớ một Cm người không yêu D mình.
2. G Buồn vì ngoài kia bao người Am tới
D Mà dặn lòng chỉ yêu mỗi G em
Một người C chẳng quan tâm gì D anh
Chưa một B7 lần hỏi anh đang làm Em gì
Người duy C nhất đặt câu D hỏi là G anh.
T-ĐK:
Cứ một mình C yêu nên không được ghen
Cứ một mình Bm thương nên không giận hờn
Dặn lòng đừng Am ước mơ ngày mai đã yêu là sai
D Đâu dám trách riêng ai.
ĐK:
Tình yêu G ấy cũng chỉ như đèn lồng đom D đóm
Vụt sáng C đấy nhưng sẽ D tắt trước khi bình G minh
Mà C tim anh vẫn ngu D ngốc vẫn yêu một Bm người không thuộc về Em mình
Mây của C trời rồi gió sẽ cuốn D đi.
Đèn lồng đom G đóm không thể bay lên trời cao D vút
Tình C yêu anh sao cứ D cháy mãi không lụi G tàn
Dù C vẫn biết rằng loài D đom đóm kia sẽ Bm bay xa mây Em ngàn
Chỉ một C chút ánh sáng lẻ loi
Chỉ một Cm chút hy vọng nhỏ nhoi không dành cho G anh.
* Dành cả tuổi C thanh xuân để đắm D say một người dù Bm ai nói mình ngốc Em nghếch
Nhưng Am chưa một giây một D phút nào trong đời G anh thấy hối hận
Một lời C yêu thương chưa nói D ra
Cất sâu trong Bm lòng đại dương bao E la
Nguyện Am cầu loài đom đóm D sẽ lên trời bay G xa.