1. Am Một người con gái F nét đẹp duyên dáng
Dm Nhiều người theo Em đuổi vẫn không màng
Am Vì nàng đã có F mối duyên tình đâu đó
Dm Với một người nghệ Em sĩ có gia đình
Am Ai nấy người chê, F có mấy người khen
Dm Nàng khóc vì đau đớn tủi Em hờn
Am Như gió và trăng, F sao chẳng thành đôi
Dm Duyên kiếp lẻ loi nhớ thương Em người.
ĐK: Am a i a i a i a i F a
Thy ơi Thy Dm ơi có biết không E Thy
Am a i a i a i a i F a
khi con tim yêu Dm đương chết với u E sầu oh oh oh Am oh
2. Am Rồi nàng đã quyết, F quyết xa người yêu dấu
Dm bỏ vô rừng để Em trốn mối duyên đầu
Am và rồi từ đó F chẳng ai gặp nàng nữa
Dm có con chim rừng chỉ Em thấy ai khóc một mình
Am ai nấy người chê, F có mấy người khen
Dm nàng khóc vì đau cho số Em phận
Am Như gió và trăng, F sao chẳng thành đôi
Dm Duyên kiếp lẻ loi, vì Em sao?