F Trong đêm khuya riêng anh ở Em lại
Căn phòng trống không một bóng F ai
Chỉ có tiếng anh đang thở Em dài.
F Dấu chấm hết cho cuộc tình Em ta
Vì những gì mình đã trải F qua
Những câu nói làm anh tổn G thương rất nhiều. E7
ĐK:
Rồi Am cách xa trái F tim này.
Mình Dm bước đi dù Em đắng cay
Hạnh Am phúc từng đắp F xây
Chẳng lẽ Dm không bằng lời nói Em suông
Rồi Am cánh tay cũng F đã buông
Tình Dm nghĩa xưa nay Em quá buồn
Còn Am đấu tranh để làm F gì
Một Dm khi ta đã bước Em đi chẳng cần Am chi.
* Chính vì F sự hoài nghi của G em
Đã Em cuốn trôi đi tất Am cả
Cũng vì Dm lòng ghen tuông của G em đã đánh C mất
Mất luôn lời F hứa khi xưa của G nhau.
Hạnh Em phúc nay đã phai Am màu
Khi mà Dm anh đã cố đắp Em xây, em lại đập Am tan.