A Ta sinh ra C#m7 trong E7 lòng nôi của mẹ A .
F#m Lời mẹ Bm7 ru con nuôi E7 đẹp tuổi xuân A hồng.
A7 Ta lớn D lên nơi F#m cắn rốn chôn nhau E.
A Đời bể Bm7 dâu, nên E7 lạc chốn quê A người.
Vì đời F#m sống quá khát D khao tình E7 yêu.
Và biết F#m sống có lúc D không gặp E7 nhau .
Người Bm7 ơi nhớ E7 thương về A nhau.
Ta ra C#m7 đi rời E7 xa nơi đất mẹ A .
F#m Thuyền biệt Bm7 ly phiêu E7 bạt bốn phương A trời.
A7 Đưa ta D đi, đi F#m sống kiếp phiêu lưu E.
A Đời mục Bm7 du, cơm E7 áo bạc phong A trần.
Vì đời F#m đến với biết D bao sầu E7 đau.
Và biết F#m sống có lúc D không cần E7 nhau.
Người Bm7 ơi chớ E7 quên tìm A nhau.
Ta sinh C#m7 ra làm E7 người con đất Việt A.
F#m Lời mẹ ru Bm7 con cây có E7 cội nước có A nguồn.
A7 Ta ra D đi, mang nỗi F#m nhớ quê hương E.
A Đời viễn Bm7 phương, thương E7 kỷ niệm quê nhà A.
Vì đời F#m sống quá ngắn D đi người [E 7] ơi.
Và biết F#m sống có lúc D không gặp [E 7] nhau.
Người Bm7 ơi chớ E7 mang niềm A đau.
Người Bm7 ơi chớ E7 quên tìm A nhau.
Người Bm7 ơi nhớ E7 thương về A nhau.