Một khi lạc F lối mãi G7 mê quên thực F tại
Niềm vui hạnh F phúc đã G7 bay xa tầm C tay
Tình yêu cũng Dm thế cố C công vẫn không G7 trở lại
Cứ thế loay Dm hoay muộn C màng đâu có F hay
Rồi khi nhận F thấy ánh G7 dương trong thực F tại
Mùa xuân lại F đến xóa G7 tan đi mù C mây
Tình yêu hạnh Dm phúc thấy C trong phút giây thực G7 tại
Nắng ấm hương Dm bay đã C khai thông trí tâm F này.
Tưởng đâu chỉ F có nắng G7 thiêu trên sa F mạc
Người đi biển F cũng cháy G7 khát giữa đại C dương
Tình yêu ảo Dm giác héo C khô chết trong hoang G7 đường
Sống với xa Dm xôi tự C khổ tâm thế F thôi
Đừng nên giày F xéo chính G7 con tim của F mình
Và thôi cày F xới nỗi G7 đau đã lặng C yên
Đừng đem vào Dm trong giấc C mơ gánh mang ưu G7 phiền
Tháo rối đi Dm em lưới C giăng trong trí tâm F mình